CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

  HÍ LONG KÝ: ĐA ĐA ÍCH THIỆN


Phan_16

Ha ha! Cũng đúng, vài năm này ta trải qua cuộc sống sâu gạo thật sự, mà hồ ly cũng thật đáng thương. Hắn đã chính thức trở thành chủ nhân của Thương gia, vừa phải quan tâm đến chuyện hợp tác cùng ta, đầu năm trong nhà lại ép buộc thành thân, chỉ là kết minh để kiếm lợi, thật sự là đáng thương.

Cũng nên trở về rồi. Ta vốn không có ý nghĩ trốn tránh, chỉ là cuộc sống ở Lãm Nguyệt sơn trang thật sự thoải mái, nên vui đến quên cả trời đất.

Nhưng ở mãi tại Lãm Nguyệt sơn trang, chẳng khác nào vây khốn Duyệt Duyệt bảo bối. Ta muốn khiến hắn tin tưởng ta có thể chăm sóc cho chính mình và A Bích, chỉ như vậy, hắn mới yên tâm theo đuổi giấc mộng của hắn.

Ta quyết định hết năm nay sẽ tổ chức việc vui cho Thúy Nùng và Thúy Vi, sau đó sẽ trở về kinh thành. Thúy Vi cùng với con trai của quản gia cũng có tình ý với nhau. Ôi, không ngờ hai nha hoàn bên người ta đều cống hiến cho Lãm Nguyệt sơn trang. Chờ khi trở lại kinh thành, nhất định phải bắt Duyệt Duyệt bảo bối đền lại hai người khác.

Tân xuân năm Tường Thụy thứ tám, Lãm Nguyệt sơn trang song hỷ lâm môn.

Biến thái sư tổ, mỹ nhân sư phụ, tiên tử sư nương, Duyệt Duyệt bảo bối, nữ chủ Đa Đa, tiểu Long tướng quân, còn có đứa nhỏ trong bụng của tiên tử sư nương!

Lãm Nguyệt sơn trang vốn đã ít trẻ con, so với A Bích nhỏ hơn lại càng không có, cho nên ngoại trừ mỹ nhân sư phụ, A Bích là người cao hứng nhất.

“A! Ta có tiểu đệ đệ!”

“Sai!” Mỹ nhân sư phụ vỗ vỗ đầu nhỏ của nó, “Con của sư công không phải tiểu đệ đệ của ngươi, mà là tiểu sư thúc.” Khuôn mặt nhỏ nhắn của A Bích ủ rũ xuống.

“Muốn một tiểu đệ đệ, phải tìm Miêu Mễ của ngươi.” Mỹ nhân sư phụ hiện tại rất thỏa mãn.

“Miêu Mễ! Con muốn có một tiểu đệ đệ!”

“Đa Đa đồ nhi, sao không làm mẫu thân, lại để A Bích gọi là Miêu Mễ?”

Mặt của ta cũng ủ rũ xuống. Hừ, có nương tử đã quên đồ đệ, nếu không có đồ đệ là ta, chưa biết chừng giờ này hắn còn đang lạc đường ở Y Nhân cốc đó.

“Miêu Mễ! Con muốn một tiểu đệ đệ!” A Bích vẫn ồn ào.

Ta trừng mắt liếc nó một cái, “Muốn cũng vô dụng, Miêu Mễ sinh không được.” Tìm cha ngươi còn có khả năng.

“Vì sao?”

Thật đáng ghét! Tại sao tiểu hài tử đều thích truy hỏi mọi việc đến tận cùng. Vấn đề sinh dục như thế này, muốn ta giải thích thế nào. Những người khác xem ra cũng rất muốn nghe đáp án.

“Ừ…… Bởi vì phụ thân của con không có ở đây. Nếu cả phụ thân và Miêu Mễ đều ở, mới có tiểu bảo bối được, giống sư công và sư cô nãi vậy.”

Ta hàm hàm hồ hồ nói. A Bích biết cha nó là tướng quân kiêu ngạo ở kinh thành, ta chưa bao giờ giấu diếm được nó. Chắc là nó sẽ không truy hỏi vì sao nữa.

“Nhưng cha của A Hoa cũng không ở đây, Miêu Mễ nó vẫn sinh cho nó thật nhiều con chó nhỏ mà.”

“Con…… Ta……” Ta lại một lần cứng họng, trợn mắt há mồm.

Mỹ nhân sư phụ cười đến không còn hình tượng, sư tổ biến thái không nghe rõ ràng còn thực sự hỏi lại: “A Hoa là ai?”

Vẫn là tiên tử sư nương tốt, nàng kéo A Bích còn đang muốn hỏi rất nhiều vấn đề vào trong lòng: “A Bích muốn làm tiểu ca ca, thì có một tiểu muội muội được không? Một tiểu muội muội xinh đẹp lại dịu dàng.”

“Xinh đẹp lại dịu dàng?”

“Đúng vậy, giống như Miêu Mễ của con vậy.” Tiên tử sư nương vô cùng phối hợp với phương thức giáo dục của ta.

“Không cần, giống Miêu Mễ thì không thể làm binh lính được.” A! Tiểu tử này còn dám ghét bỏ ta!

“Không thể làm binh lính? A Bích muốn binh lính làm gì?”

“Đại Mao ca ca nói không có binh lính sẽ không thể trở thành đại tướng quân.”

Những đứa nhỏ trong sơn trang đều lớn hơn nó, không có người chịu theo dưới trướng đại tướng quân này cho nên A Bích đành phải đem trọng trách này đặt vào tiểu đệ đệ tương lai.

“A Bích muốn làm đại tướng quân?”

“Đúng thế!”

A Bích dùng sức gật gật cái đầu nhỏ, “Giống như phụ thân vậy.”

Ta liếc mắt nhìn Thúy Vi một cái. Từ khi biết Long Đại Tướng quân là phụ thân của A Bích, nàng luôn luôn dạy dỗ tư tưởng “Long Đại Tướng quân là một đại anh hùng” với A Bích. Đã có người trong lòng rồi còn sùng bái Long Đại Tướng quân như vậy.

Thúy Vi bị ta liếc mắt mà sợ hãi rút lui đến sau người tình nhân.

“Kiêu ngạo Tướng quân thì có gì hay ho, cả ngày đội mũ giáp rách, cưỡi một con ngựa chết, một năm không về nhà nổi một lần. Cưỡi ngựa còn khổ hơn nhiều, chân đều biến dạng, xấu chết! A Bích vẫn nên đi theo Tông Chủ gia gia tiêu dao mới tốt!” Biến thái sư tổ đối với quân nhân có một loại địch ý khó hiểu.

“Chủng trư gia gia*, tiêu dao là gì?”

*Tông Chủ và chủng trư có phát âmần giống nhau nên A Bích bị nhầm, chủng trư là lợn giống

Ta thật sự không biết nên để A Bích gọi sư tổ biến thái là gì mới tốt, dù sao mọi người đều gọi sư tổ là Tông Chủ, ta cũng muốn để A Bích gọi người là Tông Chủ gia gia, đáng tiếc phát âm nhầm lẫn nghiêm trọng.

Biến thái sư tổ nhíu mày. Hắn cố gắng vài lần cũng không có phương pháp sửa đúng phát âm của A Bích. Có khi ta lại cảm thấy A Bích là cố ý, bởi vì nó biết mọi người nghe gọi như vậy sẽ cười.

“Tiêu dao chính là tự do tự tại bay tới bay lui, chỉ có tuyệt đỉnh cao thủ giống Tông Chủ gia gia mới có thể làm được. A Bích có muốn học không?” Biến thái sư tổ vẫn tích cực thu nạp A Bích.

“Con biết rồi! Miêu Mễ từng nói, chủng trư chính là heo bay ở trên trời!”

“Ha ha! Ngại quá, hình như có chút việc, ta đi trước một bước! Đi trước một bước!” Ta chuồn!

—————

Ngày khởi hành trở về kinh thành rốt cục cũng đến.

Buổi tối hôm trước, Thúy Nùng và Thúy Vi giúp ta thu thập đồ đạc. Sau khi thành thân, hai nàng vẫn hầu hạ ta như trước, có lẽ là vì biết sẽ không còn bao lâu nữa.

Ta không nói không mang theo các nàng trở lại kinh thành, cũng không nói cho các nàng Duyệt Duyệt bảo bối đã đáp ứng đền bù cho ta hai nha đầu khác. Ta không muốn đối mặt với cảnh tượng chia lìa, như vậy ta sẽ khó chịu, mà các nàng một bên là ta một bên là người các nàng thương yêu nhất, như vậy cũng rất khó lựa chọn. Cho nên ta tình nguyện để cho các nàng oán trách ta ra đi không lời từ biệt.

Mỹ nhân sư phụ cùng tiên tử sư nương cũng đã trở về Phiếu Miểu Phong. Bởi vì phải đợi đứa nhỏ sinh ra, chắc là có một khoảng thời gian thật dài không được gặp mặt. Trước đây cũng không phải thường xuyên gặp mặt mỹ nhân sư phụ, nhưng lúc này bỗng nhiên lại cảm thấy lưu luyến. Ta muốn bọn họ cùng trở về kinh thành, nhưng tiên tử sư nương không quen với cuộc sống phồn hoa thành trấn, cho nên đành thôi. Ta đáp ứng bọn họ, đợi đứa nhỏ được sinh ra, ta sẽ dẫn theo A Bích lên thăm bọn họ.

Sư tổ biến thái cũng trở về, nhưng nói qua mấy ngày sẽ đến kinh thành tìm ta. Trước sau thì sư tổ vẫn không đuổi kịp ta, lăng ba vi bộ của ta thật sự không phải chuyện đùa.

Duyệt Duyệt bảo bối vốn định đi cùng, nhưng bị ta kiên quyết cự tuyệt. Hắn không nên cứ ở bên người ta, mà nên buông tay đi làm những chuyện hắn muốn. Hắn chính là Quân trang chủ, Quân thiếu hiệp đại danh đỉnh đỉnh. Ta rất muốn nói với hắn, ta vĩnh viễn là người thân của hắn, cho dù hắn không thể vĩnh viễn bảo vệ ta, người thực sự cần hắn bảo vệ cả đời còn đang chờ hắn. Nhưng cuối cùng ta không thể nói ra khỏi miệng.

Khi đi đến bên cạnh xe ngựa, ta ngây ngẩn cả người, Thúy Nùng, Thúy Vi đều đứng chờ sẵn còn mang theo hành lý và lão công của các nàng.

Ta mang theo nghi vấn nhìn về phía Duyệt Duyệt bảo bối, hắn cười, “Ta nói sẽ đền lại cho ngươi hai người, không đúng sao?”

Thì ra hai người mà hắn nói chính là tiên sinh khố phòng và con trai của quản gia. Duyệt Duyệt bảo bối càng ngày càng trở nên giảo hoạt rồi.

“Tiểu thư, cô thật nhẫn tâm!” Thúy Vi vẫn không thể ổn trọng như Thúy Nùng, “Cư nhiên lại nghĩ vụng trộm bỏ chúng ta lại. Chẳng lẽ gả đi rồi chúng ta sẽ không thể hầu hạ cô được nữa!”

“Khế ước bán mình đều đã bị xé bỏ, các em cũng đã tìm được nơi thật tốt để nương tựa vào, tội gì còn phải đi theo ta chịu khổ.”

“Tiểu thư! Không phải chính cô đã nói vì ích lợi mà làm mới là nô tài, vì hứng thú mà làm thì không phải sao. Em và Thúy Nùng tỷ tỷ đều thật tâm muốn đi theo tiểu thư!“

Thúy Nùng không nói chen vào, nhưng biểu tình trên mặt đã nói lên hết thảy.

Trong lòng ta vô cùng cảm động, “Đi theo ta như vậy, không sợ tướng công nhà em chịu khổ sao?”

“Không đâu. Chàng đã nói, em đi đến nơi nào, chàng sẽ theo tới nơi đó.” Lão công của nàng đứng bên cạnh còn thật sự gật đầu.

Ha ha,“Tam tòng tứ đắc” tuân thủ thật không sai.

“Ồ, xem ra thành thân thật tốt, vừa thành thân, Thúy Vi của chúng ta cũng trở nên lợi hại hơn nhiều.”

“Tiểu thư!” Thúy Vi đỏ bừng mặt, lão công của nàng cười đến mặt mày sáng láng.

Tiên sinh khố phòng vốn chỉ có một thân một mình, cho nên không sao. Chỉ đáng thương lão quản gia, vốn tưởng rằng có được con dâu hiền, ai ngờ con trai cũng bị cướp mất, may mà không phải con trai độc nhất.

Xe ngựa bắt đầu khởi hành, chúng ta đi về phía kinh thành.

A Bích cũng không hiểu được ý nghĩa ly biệt, nhưng khi biết được không thể gặp Duyệt Duyệt ca ca mỗi ngày, thì hơi khổ sở, nhưng lập tức bị chuyến đi xa mới mẻ này hấp dẫn, đây là lần đầu tiên A Bích rời khỏi thành Phong Trữ.

Hưng phấn quá độ khiến cho A Bích sớm trở nên mệt mỏi, chui vào lòng ta ngủ vùi.

Ta biết, hưng phấn của nó không chỉ đến từ những người và vật chưa được nhìn thấy, mà còn đến từ phụ thân oai hùng như thần linh trong lòng nó nữa.

Ta không quá hiểu sự sùng bái của tiểu nam hài đối với phụ thân, nhưng nhớ được kiếp trước khi còn nhỏ, thường xuyên ngồi trên băng ghế ở cửa nhà chờ cha tan tầm, lo lắng người không tìm được đường, tìm không thấy nhà của chúng ta.

Nhưng đó người cha sớm chiều ở chung mà ta vô cùng yêu thương. Còn A Bích chưa bao giờ gặp phụ thân của mình, ấn tượng của nó đối với Long đại tướng quân đều xuất phát từ lời kể của người khác và sự tưởng tượng của bản thân, nếu A Bích phát hiện ra tưởng tượng và sự thật không hoàn toàn giống nhau thì sẽ như thế nào?

Ta đối với tâm lý học của nhi đồng hiện đại cũng biết một chút, biết được người cha có địa vị quan trọng như thế nào đối với quá trình trưởng thành của một đứa nhỏ, cho nên đối với sự quan tâm của Long Đại Tướng quân với A Bích, ta chưa bao giờ cự tuyệt hoặc cản trở.

Nhưng hắn đối với A Bích có thể không oán không hối hận giống như ta sao? Hay chỉ là cảm giác kiêu ngạo và mới mẻ khi lần đầu làm cha? Chờ khi hắn có đứa nhỏ khác, không còn cảm giác mới mẻ, còn có thể đối xử với A Bích như lúc này sao? Hoặc là theo như lời hắn nói, trọng thực lực mà khinh thân phận, nếu có đứa xuất sắc hơn A Bích, hắn có thể sẽ không quan tâm tới A Bích nữa hay không? Nếu thật sự là như vậy, A Bích sẽ nghĩ thế nào?

Nghi vấn liên tiếp ép ta không thở nổi.

Ta cúi đầu nhìn A Bích trong lòng, khuôn mặt nhỏ nhắn điềm tĩnh mang theo một nụ cười. Là mơ đến phụ thân sao?

Hai tay ôm A Bích của ta không khỏi siết chặt hơn vài phần.

Ta âm thầm thề, sau khi trở về kinh sẽ nói chuyện với Long Đại Tướng quân một lần. Nếu hắn thật sự yêu thương A Bích, không phải loại yêu thương muốn độc chiếm ở trong tay, ta sẽ không làm một người mẹ ích kỷ; mà nếu không phải, ta nhất định sẽ cho hắn biết, một người mẹ vì bảo vệ đứa nhỏ có thể làm ra những chuyện gì!

Chương 22: Song long sơ hội

Ta tưởng tượng ra đủ loại khả năng lần đầu gặp mặt của song long, nhưng thật sự không tính đến loại này

*****

*Sơ hội nghĩa là lần đầu gặp mặt, ở đây ý chỉ lần đầu gặp mặt của phụ thân con Long đại tướng quân.

Trở lại kinh thành ta mới biết được, tốc độ truyền tin của thời đại này thật sự không thể so sánh với thế kỷ 21, khi ở thành Phong Trữ nghe nói tứ giác tình yêu của Long Đại Tướng quân đã biến trở về tam giác tình yêu — Tô Đại mỹ nhân xuất giá, mà người cuối cùng ôm được mỹ nhân về đó chính là Khổng Tước công tử của phủ Tả tướng Tống Thư Ngôn.

Tô Đại mỹ nhân rốt cục không thể chống lại được áp lực năm tháng, đệ nhất mỹ nữ cũng có thời điểm xế chiều, cho nên thừa dịp nhan sắc vẫn còn quyết tâm tìm một nơi nương thân mới là thượng sách, bằng không…… Nàng không giống như Thập Bát công chúa, có hoàng đế là ca ca, chỉ cần hoàng đến hạ thánh chỉ, ai dám không theo. Ai, đệ nhất mỹ nữ này cũng không dễ dàng gì. Đồng tình của ta đối với nàng lại sâu thêm một bậc.

Long Đại Tướng quân cũng thật là, không phải tự nhận là rất quyết đoán, rất thẳng thắn sao. Thích thì nói là thích, không thích thì không thích, sao phải lãng phí thời xuân của con nhà người ta như vậy, nhưng đúng là để cho Tống công tử được lời. Tuy nói Tô Đại mỹ nhân tuổi hơi lớn một chút, nhưng dung mạo vẫn không người nào có thể sánh kịp, lại là nữ nhi của Hữu tướng, đủ khiến con Khổng Tước kia ngẩng đầu mà bước trong thời gian dài. Nhưng ta vẫn hoài nghi, hắn thật sự không ngại chuyện xấu của Tô Đại mỹ nhân cùng Long Đại Tướng quân lúc trước sao?

Tả tướng và Hữu tướng thông hôn là sự kiện lớn, ngay cả Hoàng Thượng đều ra mặt, nhưng Long Đại Tướng quân vẫn không tới. Hai năm nay, ở biên giới của Lăng Quốc và Bắc Dục Quốc chiến tranh liên miên, Thụy Quốc ở trung gian cũng nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, muốn làm ngư ông đắc lợi. Phần lớn thời gian Long Đại Tướng quân đều canh giXiên giới, lấy tác phong làm việc của hắn, chắc chắn sẽ không vì một nữ nhân mà bỏ biên cương quay về. Cuối cùng, Bắc Dục, Thụy Quốc đều bị đánh bại, phải đưa ra hiệp định ngừng chiến. Trong kinh thành nơi nơi tràn ngập hân hoan thắng lợi, nếu không, Hoàng Thượng sao có tâm tư vui cùng dân như thế.

Tuy đã nói là cả đời không quan tâm đến chuyện của Tống phủ và Long gia, nhưng trời sinh nữ nhân luôn luôn nhiệt tình với những chuyện bát quái cho nên ta không thể không thu được tin tức của bọn họ. Phải biết là, trong niên đại này, bọn họ chính là danh nhân, là minh tinh.

Về phần Tống Thư Phàm, đã trở thành một minh tinh hết thời, dần dần biến mất trong trí nhớ của mọi người, chuyện nàng từng gây “sỉ nhục” cho Tống phủ cũng dần dần bị lãng quyên, điều duy nhất còn lưu truyền tới nay đó là nói nàng không còn mặt mũi gặp mọi người, cho nên nhảy xuống sông tự tử.

Nói hươu nói vượn! Điều này cách ước nguyện dứt khoát từ chức đi ăn máng khác của ta năm đó hình như hơi xa thì phải? Nếu mỹ nhân sư phụ biết chắc chắn sẽ cười ta tự đánh mất mặt mũi, hoặc có lẽ, hắn đã sớm dự đoán được mọi chuyện sẽ như vậy.

Ta bỗng nhiên trở nên xúc động, thật sự muốn nhảy đến trước mặt phụ thân đại nhân nói: nữ tử đang sống vui vẻ khỏe mạnh sinh long hoạt hổ trước mặt bọn họ chính là Tống Thư Phàm năm đó cả gan phá tan tù ngục của thế tục, coi trời bằng vung. Nhưng nghĩ kĩ lại cảm thấy không thú vị, chỉ cần ta cùng A Bích vui vẻ là được rồi, cần gì quan tâm những người khác nghĩ như thế nào.

A Bích lại càng không để ý tới những lời đồn đãi đó. Kinh thành phồn hoa còn không hấp dẫn bằng phong cảnh dã ngoại dọc đường đi, dù sao Phong Trữ cũng là một thành tòa giàu có và đông đúc, cho nên nó có chút thất vọng; tiểu kim ốc của ta càng không thể so sánh với Lãm Nguyệt sơn trang, cũng không có tiểu hài tử khác để chơi cùng A Bích, khiến tiểu tử này càng chán nản. Chỉ có phụ thân tướng quân ở biên giới chưa trở về cùng với phụ thân nuôi hồ ly giả dối là có thể khiến nó hứng thú một chút.

Ta trở lại kinh thành chưa được vài ngày, hồ ly Thương Dung đã tới thăm. Nói hai ba câu vô dụng, liền lừa được A Bích gọi hắn là phụ thân nuôi.

“Không phải đã có con rồi sao, còn lừa gạt A Bích nhà ta.”

Giá trị tin tức môn chủ đời kế tiếp của Thương gia thành hôn không hề thua kém sự kiến đám hỏi của hai phủ Tống, Tô, yến mừng được tổ chức tại Túy Hoa Lâu kéo dài suốt ba ngày đêm. Đầu năm trước thành thân, đầu năm nay đã có con, tốc độ của hồ ly đúng là mau lẹ.

“Là ngươi nói, chỉ cần A Bích đồng ý thì ta chính là phụ thân nuôi của nó. Bây giờ ngươi không thể đổi ý được.”

Việc này đáng để ta đổi ý sao, nếu ngươi có thể làm cho nó sửa lại tính tình, ta gọi ngươi là phụ thân nuôi cũng được.

“Ngươi đến nơi này của ta, phu nhân của ngươi có biết không?”

Đối tác của phu quân lại là một nữ tử độc thân trẻ tuổi, làm thê tử khó tránh khỏi suy nghĩ. Ta suy từ bụng ta ra bụng người, không muốn khiến cho hồ ly khó xử.

“Trên phương diện làm ăn, nàng không cần nhúng tay vào.” Lại là một con heo ngu ngốc!

“Thế ta thì sao?” Ta có chút căm giận hỏi.


Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_17
Phan_18
Phan_19
Phan_20
Phan_21
Phan_22
Phan_23
Phan_24
Phan_25
Phan_26
Phan_27
Phan_28
Phan_29
Phan_30
Phan_31
Phan_32
Phan_33
Phan_34
Phan_35
Phan_36
Phan_37
Phan_38
Phan_39
Phan_40
Phan_41
Phan_42 end
Phan_gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .
Disneyland 1972 Love the old s